Nhìn lên đồng hồ đã điểm hơn 6 giờ sáng, cậu gạt đi những dòng nước mắt xốc lại tinh thần và chuẩn bị đến trường. Tất cả đều quay lưng lại với cậu nhưng chỉ có bà nội là người luôn mỉn cười với cậu. Jav Đó là khoảng thời gian yên bình của gia đình cậu, cho đến khi cậu 3 tuổi. Nhìn những vết hằn trên tay nước mắt cậu đã rơi nhưng cậu không khóc vì cơn đau thể xác, cậu khóc vì bản thân cậu lại làm khổ bà nội nữa. Tỉnh dậy là cơn đau đầu ập đến với Hải nhưng không như hôm qua cậu ta đã không còn trong “cơn điên” nữa. Tất cả đều quay lưng lại với cậu nhưng chỉ có bà nội là người luôn mỉn cười với cậu. Và ai trong cái vòng lặp hi vọng rồi thất vọng thì sẽ sớm rơi vào tuyệt vọng thôi. Hải đến trường trong ánh mắt dè bỉu của làng xóm bạn bè, đấy là điều bình thường trong cuộc sống hàng ngày của cậu, nhưng dù sự thật là dù tự nhủ mình đã quen với điều đó nhưng trong ánh mắt cậu vẫn phảng phất nỗi buồn và cả sự cô đơn. Ngược dòng thời gian một chút, cậu sinh ra với đầy đủ ba mẹ, cũng như bao đứa trẻ khác họ coi Hải là món quà ông trời ban đến cho họ. Và ai trong cái vòng lặp hi vọng rồi thất vọng thì sẽ sớm rơi vào tuyệt vọng thôi.
